Ngày 30.4, Bố Mẹ được nghỉ làm nên đưa con về quê ngoại chơi 3 ngày. Cả nhà đi xe máy và đã bị tai nạn. Thật là khủng khiếp con ạ. Cũng may là lúc đó con đang ngủ, Mẹ bế gọn trong tay. Lúc ngã xuống đường, Mẹ ôm con thật chặt và cứ thế lăn, chắc là phải đến 5-6 vòng gì đó thì mới dừng lại được. Và cũng may là không có xe ô tô ở đằng sau. Bố Mẹ bị trầy xước chân tay, Bố còn bị rách cả quần bò và áo nữa. Nhưng may quá con trai Mẹ không bị sao hết, chỉ giật mình dậy khóc tý thôi. Đúng là trong cái rủi còn có cái may con ạ. Hôm đó mà con không ngủ, con đòi đứng lên thì Mẹ cũng không dám chắc được chuyện gì sẽ xảy ra với gia đình mình nữa. Chắc chắn rằng sẽ không có lần thứ 2 đi xe máy về quê nữa đâu.
Lần này về quê con không ngoan như lần trước. Hay khóc hơn, và không theo ai ngoài Mẹ, Bố cũng ít bế được con hơn. Con về quê thích đi bêu nắng để bắt gà, xem con vịt, con chó, con mèo. Nhưng lần này Mẹ lại quên không mang máy ảnh về nên không chụp ảnh được rồi.
Ông Bà ngoại và các bác cứ nói rằng để con ở nhà với Ông Bà ngoại. Nhưng Bố Mẹ đã quen với cảnh quây quần cả nhà sau ngày làm việc rồi, con mà về quê ở với Ông Bà thì Bố Mẹ nhớ con lắm nên nhất định chịu vất vả một chút chứ không muốn để con ở quê đâu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét